Cần có một niềm tin
Sáng sớm Y
nữ Zơn gặp Chang Kum và nói rằng Chang Kum hãy đến cung Hoàng hậu chăm sóc cho
Hoàng hậu. Là y nữ thực tập nên Chang Kum chỉ biết nghe lời, vội chạy đến cung
Hoàng hậu.
Trong cuộc
họp các y nữ ở Nội y viện Chang Kum bị chỉ trích là có cung nữ bị bệnh nặng
nhưng Chang Kum đã bỏ mặc để đi lo bóp lưng cho Hoàng hậu.
- Việc
chăm sóc hoàng hậu là việc của y nữ Zơn. Sao cô lại đi giành chăm sóc hoàng hậu
còn để y nữ Zơn phải qua chữa bệnh cho cung nữ?
Y nữ Zơn
thổn thức:
- Dù
cô có giỏi, có được lòng của các bề trên nhưng cô cũng không nên vì thế mà bỏ
mặc cung nữ đang bị bệnh để đến chăm sóc Hoàng hậu chứ?
Chang Kum
chết lặng nhìn y nữ Zơn.
Trong cuộc
họp nội y viện. Y nữ Zơn bị khiển trách rằng vì sao có giấy để lại của ngự
y là báo với nhà bếp không được nấu món có loại rau A để dâng lên cho bền trên
đang bị bệnh mà y nữ Zơn không báo?
- Sáng
nay con vào đây không thấy có tờ giấy nào trên bàn nên không biết để báo với
gian bếp.
- Sao
lại có chuyện đó. Ta đã viết giấy để lại và để ở vị trí vẫn từng để cơ mà.
- Xem
nào. Sáng nay chẳng phải Chang Kum là người vẫn dọn dẹp phòng này à?
- Dạ,
con có dọn nhưng không thấy có tờ giấy nào chỉ có mấy quyển sách nên con đã xếp
vào trên kệ ạ.
- Kiểm tra
lại xem sao!
Và …các y nữ đã dễ dàng lôi ra trong chồng sách tờ giấy của ngự y
viện.
Một cuộc họp khác không có mặt Chang Kum
- Chang
Kum thật là nguy hiểm.
- Ta
đã có thời gian dài sống với Chang Kum ở bên Tả Mộc Huấn, ta biết Chang Kum
không phải là người xấu, chắc là có chuyện hiểu lầm gì ở đây.
- Nhưng
từ khi cô ấy về đây đã khiến cho nội bộ y nữ xào xáo, nhiều chuyện mất đòan kết
nội bộ đã xảy ra.
…
Chang Kum
đi tìm y nữ Zơn :
- Vì
sao chị làm như vậy? Vì sao chị lại bảo em đi đến cung hoàng hậu mà không cho
em biết là có cung nữ bị bệnh? Chuyện tờ giấy của ngự y Sin cũng là trò của chị
à?
- Tôi
không nói như vậy (thấy ngự y bước vào phía sau lưng Chang Kum – khóc) . Dù tôi
vào trước cô nhưng tôi rất tôn trọng cô. Tôi biết cô giỏi nhưng tôi cũng không
ganh tị với cô. Tại sao cô cứ làm khó cho tôi? …
Chang Kum
ngỡ ngàng. Không hiểu sao con người này lại đổi trắng thay đen trắng trợn như
vậy. Cô nổi giận :
- Chị
như thế mà cũng đòi làm y nữ đi chữa bệnh cho người à? Thật là khủng khiếp…tôi
sẽ không để yên chuyện này đâu.
Vị quan
ngự y đứng phía sau quyết định đuổi Chang Kum ra khỏi cung đến vùng dịch bệnh
nguy hiểm đang hoành hành.
…
Ở phía sau
viện. Ngự y nhìn y nữ Zơn vẻ hài lòng :
- Cô
đúng là mưu mô thật đấy.
Y nữ Zơn
mỉm cười hạnh phúc.
- Phần
của tiểu nữ đã xong. Bây giờ chuyện bên ngoài cung là việc của đại nhân đấy ạ.
Chang Kum
đau khổ tột cùng. Không phải đau vì phải ra vùng dịch chữa bệnh mà đau vì phải
đi trong hoàn cảnh này. Khi mà mọi ánh mắt kinh bỉ, ghẻ lạnh đều hướng về cô.
Chang Kum đi tìm một chút hy vọng mong manh ở người bạn cùng học :
- Xin Bi
à, cô có tin tôi không? Bây giờ tôi rất cần một ai đó nói là tin mình.
- Tôi cũng
không biết nữa. Nếu tôi tin cô thì y nữ Zơn là một người thật đáng sợ. Nếu tôi
tin y nữ Zơn thì cô lại là người đáng sợ. Mà tôi thì không muốn người nào đáng
sợ cả. (ngập ngừng một lúc trong sự tuyệt vọng của Chang Kum) Nhưng dù sao tôi
cũng tin cô.
Chang Kum cười trong nước mắt.
24/12/2011 09:32 pm
Minh Thùy
(viết sau
khi xem phim Nàng De Chang Kum)